“Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai”
Trong kho tàng văn học của nước ta, những người phụ nữ bình dân thời phong kiến thường được xây dựng với những phẩm chất và ngoại hình đẹp đẽ. Câu ca dao trên thể hiện điều đó, những người phụ nữ như “tấm lụa đào”, đẹp từ trong tâm hồn cho đến dáng vẻ. Nhưng với sự bất công của xã hội phong kiến, những “tấm lụa đào” ấy lại phải chịu thân phận lênh đênh, vô định thậm chí là bất hạnh. Nhân vật Vũ Nương trong “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ là người phụ nữ như vậy.