I. Mở bài:
Giới thiệu sự việc: Ham chơi, không học bài (Thứ hai
tuần trước vì ở nhà ham chơi, không học bài để kiểm tra môn Lý nên tôi đã có
hành động sai trái là mở sách và tập trong giờ kiểm tra. Chính điều này đã làm
cho cô giáo buồn.)
II. Thân bài
1. Sự việc
mở đầu
- Thằng bạn bên cạnh nhà qua rủ tôi đi chơi điện tử -
một trò chơi tôi rất thích – tôi đi ngay, định chơi một lát rồi về nhà học bài.
2. Sự việc
diễn biến
- Trò chơi hấp dẫn quá nên tôi về nhà khá trễ.
- Tôi bị bố mắng: đi học về không lo học bài mà lại đi
chơi (may là bố không biết tôi đi chơi điện tử, nếu không thì tôi ốm đòn). Bố
bảo tôi về phòng học bài.
- Tôi lí nhí xin lỗi bố và nhanh chân về phòng. Lúc đi
ngang qua phòng anh trai, tôi thấy ti vi đang chiếu phim “Hiệp sĩ bóng đêm”.
Sao lại nhiều thứ hấp dẫn thế này? Làm sao đây? “Xem một tí thôi rồi về học
bài” – tôi tự trấn an mình.
- Phim kết thúc khá muộn, hai mắt tôi díu lại. Tôi ngủ
một mạch đến sáng.
- Tôi choàng tỉnh và quáng quàng chạy đến lớp.
- Tiết đầu là giờ kiểm tra Lý. Cả lớp im phăng phắc vì
ai cũng chăm chú làm bài.
- Tôi vô cùng bối rối. Đầu óc trống rỗng không một chữ
thì làm sao? Trong đầu tôi hiện rõ điểm không tròn vo như giễu cợt và cây roi
mây trên tay bố.
- Thôi, đành liều vậy. Tôi mở vở bài tập và sách giáo
khoa ra. Mặt lấm lét vừa chép vào bài kiểm tra vừa canh chừng cô giáo.
- Đúng là “Thiên bất dung gian”. Tôi đang cặm cụi chép
thì cô giáo xuất hiện. Tôi nhanh chóng gấp sách vở cất vào ngăn bàn. Cô gọi tôi
đứng lên. Cả lớp đổ dồn những cặp mắt nhìn tôi. Tôi chối phắt ngay nhưng trước
những lời lẽ chân tình của cô tôi đã cúi đầu nhận lỗi. Mặt tôi nóng ran, tôi vô
cùng xấu hổ.
3. Sự việc
kết thúc
- Cô bảo tôi
xuống phòng giám thị và viết bản kiểm điểm.
- Tôi vô cùng
ân hận, xin lỗi cô và hứa không bao giờ tái phạm.
- Cô tha lỗi
cho tôi và khuyên tôi nên chăm học và phải trung thực nhận lỗi.
III. Kết
bài:
- Tôi vô cùng ân hận trước lỗi lầm của mình.
- Tự hứa với bản thân sẽ bỏ hết trò chơi vô bổ, chăm
lo học hành để bố mẹ vui lòng và thầy cô không buồn nữa.