MỖI CLICK VÀO QUẢNG CÁO SẼ GIÚP CHÚNG TÔI PHỤC VỤ CÁC BẠN TỐT HƠN

Nghị luận về sức mạnh của kỷ niệm

 Đề bài:

Năm 1995, trung tâm thương mại Sampoong (Hàn Quốc) sụp đổ và cướp đi sinh mạng cùa hơn 1.400 người. Phải đến ngày thứ mười bảy kể từ thời điểm tòa nhà sụp đồ đội cứu hộ mới cứu được cô bé Seung Hyun, mười chín tuồi.

Sau này, một phóng viên đã hỏi Seung Hyun làm thể nào để có thể chống chọi trong khoảng thời gian khó khăn ấy. Seung Hyun trả lời rằng sức mạnh khiến em có thể chống chọi được là những ki niệm hạnh phúc khi còn nhỏ. Em đã vượt qua nỗi sợ cái chết bằng cách mở hòm rương ký ức nhìn lại những chuyến du lịch cùng gia đình, từng khoảnh khăc hạnh phúc một. Nhờ đó, dù sợ hãi tột độ, Seung Hyun chưa bao giờ lừ bỏ hy vọng được cứu sống dù chỉ một phút giây.

(Theo Choi Kwanghyun, Hai mặt cùa gia đình, NXB Thanh niên, 2020)

Từ câu chuyện trên, em hãy viết một bài vản nghị luận trình bày suy nghĩ về sức mạnh của ki niệm.



Bài làm

Nếu cuộc đời là một chuyển hải trình, thì kỷ niệm chính là những cơn sóng biển. Một đại dương sẽ thế nào nếu thiếu đi những cơn sóng? Một cuộc đời sẽ thế nào mà không có những kỷ niệm? Quá khứ là không thể tách rời, và dẫu có phai mờ thì bao kỷ niệm vẫn ở đó, đợi chờ để lại xuất hiện trong tâm trí ta thật tình cờ. Kỷ niệm với sức mạnh gợi nhớ hình bóng quá khứ, vừa có thể đem lại hạnh phúc cũng vừa có thể đem lại thương đau vô cùng. Sức mạnh ấy sẽ luôn hiện hữu và tác động lên ta trên dòng chảy cuộc đời.

Năm 1995, trung tâm thương mại Sampoong (Hàn Quốc) sụp đổ kéo theo nhiều sinh mạng. Cô bé Song Huyn mười chín tuổi bị vùi trong đống đổ nát, mãi đến ngày thứ mười bảy em mới được tìm thấy và giải cứu. Khi được phỏng vấn, Seung Huyn chia sẻ rằng em luôn nhớ về những kỷ niệm hạnh phúc để vượt qua nỗi sợ cái chết trong suốt khoảng thời gian kinh hoàng ấy. Chính sức mạnh của những kỷ niệm ấy đã giúp em thêm can đảm và không từ bỏ hy vọng được cứu sống.

Từ câu chuyện của Seung huyn, ta phần nào cảm nhận được giá trị của những kỷ niệm trong cuộc sống mỗi con người. Kỷ niệm là những khoảnh khắc quá khứ mà ta luôn ghi nhớ. Đôi lúc kỷ niệm thật trọng đại như ngày ta tốt nghiệp hay kết hôn, đôi lúc lại chỉ thật nhỏ bé như bát chè ngọt thơm của bà ngày thơ ấu. Có những kỷ niệm khiến ta chỉ muốn hoài lưu nhớ, cũng lại có những kỷ niệm khiến ta chỉ muốn chôn vùi vào dĩ vãng. Nhưng dù thế nào, chúng vẫn là một phần của cuộc sống và tạo nên con người ta, bởi thế ta không thể phủ nhận những sức mạnh to lớn của kỷ niệm mà tác động lên mỗi người. Sức mạnh ấy sẽ luôn hiện hữu trên chuyến hải trình cuộc đời này của mỗi chúng ta.

Vậy sức mạnh của kỷ niệm là những gì? Trước hết, rất nhiều kỉ niệm trong quá khứ luôn ẩn chứa những bài học, kinh nghiệm quý báu cho mỗi chúng ta trong cả hiện tại và tương lai. Một triết gia từng nói: “Quá khứ là thầy dạy của tương lai”. Khi nhớ về những lần vụng dại hay vấp ngã, ta sẽ biết nhận ra những khiếm khuyết của mình để sửa đổi và trở nên tốt hơn. Kỷ niệm trong những phút tĩnh lặng còn là khoảnh khắc để lòng ta tĩnh lại, và nhận ra những điều thật tâm ta trân trọng. Không những thế, sức mạnh của kỷ niệm còn là nguồn động lực giúp ta vượt qua những khoảnh khắc đen tối trong cuộc đời. Khoa học đã chứng minh khi nhớ về những ký ức hạnh phúc, não bộ sẽ giải phóng các hợp chất giúp cơ thể và tinh thần thư giãn, nhờ đó giúp ta bình tĩnh và can đảm hơn. Như chính câu chuyện của Seung Huyn ở trên, từng khoảnh khắc hạnh phúc bên gia đình trong ký ức đã chở thành nguồn nâng đỡ cho hi vọng của em trong suốt mười bảy ngày bị vùi dưới đống đổ nát. Cuối cùng, những kỷ niệm còn có sức mạnh khơi nguồn cho biết bao sáng tạo nghệ thuật. Kỷ niệm về tuổi thơ cay xè mùi khói bếp bên hình bóng người bà đã giúp Bằng Việt viết nên “Bếp lửa” đầy cảm động. Ký ức về những tháng ngày đóng quân nơi núi rùng đầy vất vả đã giúp cho Quang Dũng viết nên một “Tây Tiến” lãng mạn và bi tráng. Như một quyển nhật ký chất chứa bao điều, trái tim người nghệ sĩ lần giở những trang quá khứ để gửi cho cuộc đời bao cảm xúc, bao câu chuyện. Cứ thế, bao kỷ niệm êm đềm lại tiếp tục đồng hành cúng ta trên chuyến hải trình của cuộc sống, với tất cả sức mạnh và giá trị của nó.

Thế nhưng như những cơn sóng, sức mạnh của kỷ niệm vừa có thể vỗ về vừa có thể đánh chìm ta. Bên cạnh những kỷ niệm đẹp, vẫn còn đó những kỷ niệm đau buồn đủ sức tàn phá tâm hồn và trái tim. Ký ức về một tuổi thơ không hạnh phúc hay những lời làm ta tổn thương, hay hình bóng một người thân yêu đã rời xa sẽ không dễ gì biến mất. Sức mạnh của chúng cứ như một bóng ma, âm thầm và rồi lại bất ngờ làm ta tổn thương thêm một lần nữa. Ngoài ra, nếu ta cứ mãi đắm chìm trong những kỷ niệm tốt đẹp của quá khứ mà không chịu hướng đến tương lai cũng thật tai hại. Vì xã hội luôn tiến lên từng ngày, nếu không chịu chấp nhận thay đổi thì cuộc sống ta sẽ thụt lùi và lụi tàn dần. Cái chức năng gợi nhớ của kỷ niệm, trớ trêu thay cũng đem lại vô vàn trái ngang cho chính mỗi người.

Song, đứng trước tất cả sức mạnh của kỷ niệm, cách ta đối diện và tiếp nhận chúng là điều quan trọng nhất. Tôi tin rằng, tất cả kỷ niệm, dù đẹp đẽ hay xấu xí, êm đềm hay bão tố, đáng nhớ hay đáng quên cũng đều mang một ý nghĩa nào đó. Nhà văn Banana Yoshimoto từng viết: “Tất cả những điều đó không phải là vết thương tâm hồn cố hữu của em. Chúng chính là hiện thân của việc em đang sống.” Nếu không thể tách mình khỏi quá khứ, ta hãy thử đối diện và tiếp nhận chúng. Giữ lấy những kỷ niệm tốt đẹp ở trong tim, tha thứ và chấp nhận quên đi những kí ức tồi tệ đã là quá khứ. Và cũng đừng quên, người ta không thể sống thiếu kỷ niệm nhưng cũng không thể chỉ sống bằng kỷ niệm. Những kỷ niệm không phải một liều thuốc quên để trốn chạy, mà để trở thành động lực hành động cho ta trong tương lai. Sức mạnh của kỷ niệm là sức mạnh của quá khứ, còn sức mạnh của chúng ta là hiện tại và tương lai. Hãy nhớ rằng: một quá khứ không có tương lai sẽ lụi tàn, và một tương lai không quá khứ sẽ lạc lối.

Tôi đã từng đọc ở đâu đó rằng “Còn kỷ niệm là còn tâm hồn, còn nhớ, và còn biết thương chính mình, để sống còn niềm tin vào cái đẹp.” Kỷ niệm là món quà của quá khứ và là một phần của cuộc sống mỗi người. Trước tất cả sức mạnh to lớn của nó, cách ta đối diện và tiếp nhận chúng mới là quan trọng nhất. Một đại dương không thể thiếu sóng biển, và một cuộc đời không thể đi qua mà không mang lấy chút kỷ niệm nào. Trên chuyến hải trình của cuộc đời này, mong rằng những kỷ niệm sẽ luôn là cơn sóng vỗ về bạn với tất cả êm đềm của nó...

TRỊNH THANH LÊ VI

12A09 THPT NGUYỄN THƯỢNG HIỀN

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn

Liên kết

Quảng cáo