MỖI CLICK VÀO QUẢNG CÁO SẼ GIÚP CHÚNG TÔI PHỤC VỤ CÁC BẠN TỐT HƠN

Đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm

(1) Kinh tế của đất nước đang trên đà phát triển, đời sống vật chất cũng như tinh thần của chúng ta ngày càng được nâng cao. Tuy nhiên những điều tiêu cực vẫn còn không ít, một trong số đó là bệnh vô cảm.

Đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm

(2) Người “mắc” bệnh vô cảm thường thờ ơ với cuộc sống, với những gì đang diễn ra xung quanh, thậm chí thờ ơ với chính tương lai của mình. Đây làm một hiện tượng tương đối phổ biến hiện nay.

(3) Có điều đó là do lối sống cá nhân, vị kỉ, thiếu trách nhiệm, không quan tâm đến những người xung quanh. Do con người đắm chìm trong thế giới ảo mà quên đi cuộc sống hiện thực. Gia đình, nhà trường chưa quan tâm, giáo dục tình thương ở các em. Nền kinh tế vận hành theo cơ chế thị trường, đề cao vật chất, con người ngày càng sống thực dụng.

(4) Vô cảm khiến con người xa nhau, không biết đặt mình vào vị trí của nhau để cảm nhận, dần dần vô tâm, hờ hững trước những bất hạnh của người khác. Đồng thời, làm mất đi truyền thống tương thân tương ai của dân tộc….

(5) Tuy nhiên, trong cuốc sống hiện nay vẫn còn nhiều người biết sống vì người khác, biết yêu thương, chia sẻ, đồng cảm với những nỗi đau, bất hạnh của những số phận không may mắn. Đó là điều đáng quý để chúng ta có niềm tin vào cuộc sống.

(6) Mỗi người cần nhận thức và sống có trách nhiệm với chính bản thân cũng như với gia đình, xã hội và cộng đồng. Mỗi gia đình, nhà trường cần quan tâm, giáo dục ý thức cho thế hệ trẻ. Bản thân chúng ta cần phê phán thái độ sống thờ ơ, vô cảm và đề cao, nêu gương những người giàu lòng vị tha, nhân ái.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn

Liên kết

Quảng cáo