TIỂU PHẨM
QUYỀN TRẺ EM
Xin kính chào quý vị đại biểu, quý thầy cô giáo cùng
tất cả các bạn đội viên. Sau đây chúng em xin gửi đến đại hội tiểu phẩm “Quyền
của trẻ em “, với sự tham gia của:
-
Bạn: ……………… trong
vai Bà Tám
-
Bạn: ……………… trong
vai Bà Năm
-
Bạn: ……………… trong vai bạn Bo
-
Tôi ……………… trong vai Liên đội trưởng
Hoạt cảnh xin phép được bắt đầu.
- Bà Tám: (Chạy từ bên ngoài vào, tay cầm cây roi hỏi) Chị Năm ơi!
Thằng Bo nhà tôi có chạy qua đây không chị, không biết nó chạy đâu mất rồi?
- Bà Năm:( Từ trong nhà đi ra) Chị Tám hỏi bé Bo hả, nó không có qua đây. Mà sao? Trời đất, sao bữa nay chị lạ vậy, tay cầm roi mà giờ này lại còn ở nhà?
- Bà Tám: Vậy mới chết, chị coi có tức không, nghe cô giáo mời, tôi
bỏ buôn, bỏ bán vào trường thì mới biết là cô giáo nói nó nghỉ học ba bữa rồi.
- Bà Năm: Thôi chuyện đâu còn có đó, ngồi đây nói đầu nói đuôi tôi
nghe coi, sao chị nói nó ngoan lắm, học bài mau thuộc còn siêng năng nữa mà.
- Bà Tám: Ờ tui có khen nó thật. Hồi sáng đang ngồi bán gặp cô
giáo, cô hỏi tui. Dì hết bệnh rồi sao mà ra bán? Tôi hỏi, tôi bệnh hồi nào, mà
ai nói vậy cô? Cô giáo nói, thằng bé Bo nó viết giấy xin phép nghỉ 3 ngày để nó
ở nhà lo cho tôi bị bệnh.
- Bà Năm: Vậy 3 ngày đó thằng Bo đi đâu?
- Bà Tám: Nghe các bạn nói lại, nó ở trong quán nét chơi game giếc
nào đó, mà quán nét ở đâu? Chị chỉ tôi, tôi đi kiếm nó, đánh nó một trận mới
được.
- Bà Năm: Bé Bo đi học chị cho nó bao nhiêu tiền?
- Bà Tám: Sáng 20 000 đồng, chiều 10 000 đồng.
- Bà Năm: Nó đi học về chị có xem bài vở của nó không?
- Bà Tám: Nói thật chị: bán về rồi cơm nước, quần áo, việc nhà, mệt
rồi còn hơi sức đâu nữa. Vả lại, học hành bây giờ khác hồi xưa nhiều quá.
- Bà Năm: Chị như vậy thành ra con nó hư là phải.
- Bà Tám: Thôi để tôi về kiếm nó đánh một trận rồi cho nó nghỉ học
luôn.
- Bà Năm: Bà ngồi xuống, hạ hỏa đi, rồi tôi nói bà nghe, bà giận
quá không được.
-Bá Tám: (Ngồi xuống) Tức quá mà.
-Bà năm: Mà này, tức có làm gì được ai không rồi mang bệnh, tôi nói
cho bà biết này, bà giận quá đánh nó đen đủi trúng chỗ huyệt lại ân hận, rồi
lại dính đến pháp luật.
-Bà Tám: Bà nói chi lạ rứa, con tôi tôi đánh răng mà lại dính đến
pháp luật?
-Bà Năm: Vậy chớ bà không nghe đài, coi ti vi à, nếu mình đánh con,
răn dạy con khi mất bình tĩnh là vi phạm pháp luật đó. Bà dạy con kiểu đó thằng
Bo nó chạy mất tiêu là phải.
- Bà Tám: Vậy chứ nó vậy không cho tôi đánh để nó càng hư ạ?
- Bà Năm: Thì bà kết hợp với cô giáo khuyên dạy nó, con nít mà.
- Khánh Ly: Chào mẹ, chào dì
Tám! Con mới đi học về.
- Bà Năm: Con về rồi hả. Này, Con nói cho dì Tám con biết dùm mẹ
đi, một hai dì đi kiếm bé Bo về đánh một trận cho đã nư, mẹ khuyên từ lúc nãy tới
giờ mà chưa được.
-Ly: Mà bé Bo nó sao?
- Bà Tám: Nghỉ học chơi game, nói dối cô giáo là dì bệnh, phải đánh
nó thì nó mới chừa.
- Ly: Không được đâu, dì giận đánh em là không tốt, đối với con trẻ
chỉ cần khuyên bảo là được rồi “nói phải củ cải cũng nghe”, “nói ngọt lọt đến
xương” mà dì…
- Bà Tám: Thằng đó mà nói ngọt hả.
- Ly: Con thấy bé Bo cũng ngoan thôi để con gặp em con khuyên bảo cho.
Mà dì biết không con trẻ cũng có quyền đó gọi là quyền trẻ em đó.
- Bà Tám: Lại có chuyện đó à, con nít mà cũng có quyền chi rứa?
- Ly: Có chứ. Sáng nay chúng con được nhà trường cho học quyền trẻ
em. Theo luật bảo vệ chăm sóc trẻ em thì trẻ em có tới 10 quyền.
- Bà Tám: Quyền chi mà nhiều rứa. Nói tao nghe.
- Ly: 1.
Quyền được khai sinh và có quốc tịch
2. Quyền được chăm sóc, nuôi dưỡng
3. Quyền sống chung với cha mẹ
4. Quyền được tôn trọng, bảo
vệ tính mạng, thân thể, nhân phẩm và danh dự
5. Quyền được chăm sóc sức khoẻ
6. Quyền được học tập
7.Quyền vui chơi, giải trí, hoạt động văn hoá, nghệ thuật, thể dục, thể
thao, du lịch
8. Quyền được phát triển năng khiếu
9. Quyền có tài sản
10. Quyền được tiếp cận thông tin, bày tỏ ý kiến và tham gia hoạt động
xã hội. Trong đó có quyền được tôn trọng, bảo vệ tính mạng, thân thể, nhân phẩm
và danh dự.
- Bà Năm: Đó bây giờ dì đã tin tôi chưa?
- Ly: Dì Tám nhớ cái bữa tòa xử Giang- Thơm đánh Hào không? Bữa đó
dì phản ứng nhiều lắm mà.
- Bà tám: Ừ - mà con tao tao đánh.
- Bà năm: Sao mà hở ra là đánh, bà cứ đánh, cứ chửi, cho tiền thôi là
không được đâu. Phải khuyên bảo từ từ.
- Ly: Sắp tới BCH Liên đội trường con sẽ kết hợp với Đoàn- Đội của
trường và sẽ gặp riêng những em cá biệt này khuyên bảo, động viên. Đâu phải lúc
nào bạo lực cũng thắng đâu dì Tám.
- Bà Tám: Nghe bây nói tao nghĩ cũng phải, nói như chị năm tui cũng
quá đáng thật- Tôi đánh con là đánh cho hả cơn giận luôn, buôn bán mệt rồi phó
mặc việc học cho nó với cho nhà trường, ai ngờ.
- Bà Năm: Thôi bây giờ bà về, đi buôn bán tiếp, đừng có kiếm đánh
nó nữa, chút nữa hết tiền đói bụng nó về hà, để đó tui với con Ly lo dùm cho.
- Ly: Mẹ con nói đúng đó dì. Để con gặp em con nói chuyện. Chúng
con sẽ giúp bé Bo hiểu và không tái phạm nữa. Có cái này con nói với dì, dì
đừng giận con.
- Bà Tám: Gì mà giận, bây nói đi.
- Ly: Dì không giận nha!
- Bà Tám: Gì mà vòng vo hoài vậy.
- Ly: Dì đừng chưởi bậy con, “Cái đồ, cái thứ” nghe ghê quá, còn
nữa dì đừng cho tiền nó nhiều, cho nhiều là tạo điều kiện cho nó đi chơi đó!
- Bà Tám: Rồi nó đói nó chết sao?
- Ly: Cho đủ tiền ăn sáng thôi, con không biết dì cho bao nhiêu mà
con thấy nó tiêu sang lắm.
- Bà Năm: Hồi nãy dì nói với má một ngày cho 30 000, sáng 20 000,
chiều 10 000.
- Ly: Trời, như vậy là nhiều quá đó dì.
- Bà Tám: Ừ để dì coi lại. Thôi thì trăm sự dì nhờ con, khuyên nó
dùm dì, dì có một mình nó, cho nên nó đòi cái gì cũng có. Chắc tại dì cưng nó quá
nên vậy. Con giúp dì nha.
- Bà Năm: Ly à, con cố
gắng kèm cặp, khuyên giải giúp em nha.
- Ly: Dạ, dì và mẹ cứ yên tâm đi, con là liên đội trưởng mà.
- Bà Tám: Cám ơn mẹ con chị, hôm nay tôi hiểu được rất nhiều điều.
Thật tình cảm ơn mẹ con chị nhiều lắm.
- Bo: Con chào mẹ, chào dì Năm, chào chị!
- Bà Tám: Bo ạ! Mẹ xin lỗi con vì trong
thời gian qua mẹ chưa quan tâm con đúng mực. Từ nay con nhớ chăm chỉ học hành
con nhé!
- Bo: Mẹ tha lỗi cho con
mẹ nhé! Con hứa với mẹ từ nay con sẽ không chơi game chăm chỉ học hành để không
làm mẹ buồn lòng nữa đâu.
- Ly: Bo ạ! Từ nay buổi
tối em sang nhà chị, chị em mình cùng học nhóm. Chị em mình cùng phấn đấu để
không hổ danh là học sinh trường Tiểu học Thạch Châu – Trường luôn dẫn đầu
trong mọi phong trào chung của huyện em nhé!
Bo: Dạ! Hãy quan tâm, yêu thương,
gần gũi trẻ em nhiều hơn, tôn trọng quyền của trẻ đó là niềm mong muốn lớn nhất
của thế hệ trẻ trong giai đoạn phát triển Hiện đại hóa, công nghiệp hóa của đất
nước hiện nay.
- Ly: Quan tâm, giáo dục
con đúng cách, phối kết hợp mối quan hệ giữa gia đình – nhà trường và xã hội đó
chính là thông điệp mà chúng em muốn gữi gắm qua hoạt cảnh này. Cuối cùng xin
được kính chúc quý vị đại biểu, quý thầy cô giáo lời chúc sức khỏe, lời chào
hạnh phúc.