SỞ
GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO ĐẮK
LẮK |
KỲ
THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT NĂM
HỌC 2021 – 2022 Môn
thi: NGỮ VĂN |
ĐỀ
THI CHÍNH THỨC |
Thời
gian làm bài: 120 phút, không kể thời gian phát đề |
Câu
1. (2.0 điểm)
Đọc
đoạn trích:
Có gì đâu, có gì đâu,
Mỡ màu ít chắt dồn lâu
hoá nhiều.
Rễ siêng không ngại đất
nghèo,
Tre bao nhiêu rễ bấy
nhiêu cần cù.
Vươn mình trong gió
tre đu,
Cây kham khổ vẫn hát
ru lá cành.
Yêu nhiều nắng nỏ trời
xanh,
Tre xanh không đứng
khuất mình bóng râm.
Bão bùng thân bọc lấy
thân,
Tay ôm tay níu tre gần
nhau thêm…
(Trích Tre Việt Nam
trong tập Cát trắng, Nguyễn Duy,
NXB Quân đội nhân dân,
Hà Nội, 1973)
Thực hiện các yêu cầu sau:
1. Đoạn trích trên được
viết theo thể thơ nào?
2. Nêu 02 biện pháp tu từ
được sử dụng trong hai câu thơ:
Vươn mình trong gió
tre đu,
Cây kham khổ vẫn hát
ru lá cành.
3.
Hình ảnh cây tre trong đoạn trích trên đã gợi lên những phẩm chất nào của con
người Việt Nam?
Câu
2. (3.0 điểm)
Từ
nội dung ở Câu 1, hãy viết bài văn nghị luận (khảng 250 chữ) trình bày suy nghĩ
của anh/chị về sức mạnh của ý chí của con người trong cuộc sống.
Câu
3. (5.0 điểm)
Cảm
nhận về tình cha con của ông Sáu trong đoạn trích sau:
Sáng
hôm sau, bà con bên nội, bên ngoại đến rất đông - Cả con bé cũng theo ngoại nó
về. Anh Sáu phải lo tiếp khách, anh như không chú ý đến con nữa. Còn chị Sáu
thì lo chuẩn bị đồ đạc cho chồng, chị lo xếp từng chiếc áo, gói ghém đồ đạc vụn
vặt vào cái túi nhỏ, chị cứ lúi húi bên chiếc ba lô. Con bé như bị bỏ rơi, lúc
đứng vào góc nhà, lúc đứng tựa cửa và cứ nhìn mọi người đang vây quanh ba nó. Vẻ
mặt của nó có cái gì hơi khác, nó không bướng bỉnh hay nhăn mày cau có nữa, vẻ
mặt nó sầm lại buồn rầu, cái vẻ buồn trên gương mặt ngây thơ của con bé trông rất
dễ thương. Với đôi mi dài uốn cong, và như không bao giờ chớp, đôi mắt nó như
to hơn, cái nhìn của nó không ngơ ngác, không lạ lùng, nó nhìn với vẻ nghĩ ngợi
sâu xa.
Ðến
lúc chia tay, mang ba lô lên vai, sau khi bắt tay hết mọi người, anh Sáu mới
đưa mắt nhìn con, thấy nó đứng trong góc nhà.
Chắc
anh cũng muốn ôm con, hôn con, nhưng hình như cũng lại sợ nó giãy lên lại bỏ chạy,
nên anh chỉ đứng nhìn nó. Anh nhìn nó với đôi mắt trìu mến lẫn buồn rầu. Tôi thấy
đôi mắt mênh mông của con bé bỗng xôn xao.
-
Thôi! Ba đi nghe con! - Anh Sáu khe khẽ nói.
Chúng
tôi, mọi người - kể cả anh, đều tưởng con bé sẽ đứng yên đó thôi. Nhưng thật lạ
lùng, đến lúc ấy, tình cha con như bỗng nổi dậy trong người nó, trong lúc không
ai ngờ đến thì nó bỗng kêu thét lên:
-
Ba... a... a... ba!
Tiếng
kêu của nó như tiếng xé, xé sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người, nghe thật
xót xa. Ðó là tiếng "Ba" mà nó cố đè nén trong bao nhiêu năm, tiếng
"Ba" như vỡ tung ra từ lòng nó, nó vừa kêu vừa chạy xô tới, nhanh như
một con sóc, nó chạy thót lên và dang hai tay ôm chặt lấy cổ ba nó.
Nó
vừa ôm chặt lấy cổ ba nó vừa nói trong tiếng khóc:
-
Ba! Không cho ba đi nữa! Ba ở nhà với con!
Ba
nó bế nó lên - nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết
thẹo dài bên má của ba nó nữa.
(Trích
Chiếc lược ngà, Nguyễn Quang Sáng,
Ngữ
văn 9, tập một, NXB Giáo dục Việt Nam, 2020, tr. 197- 198)
ĐÁP ÁN MÔN VĂN THI VÀO LỚP 10 ĐẮK LẮK 2021
Đáp án môn Văn thi vào 10 Đắk Lắk năm 2021
Đề môn Văn thi vào 10 Đắk Lắk năm 2021